Thương con mẹ cho tất cả, dù đời mình gian nan Giãi nắng dầm mưa, mẹ cho con nhớ mùa xuân, Mang từng bát cơm đầy, cho bao niềm vui sướng. Dưới ánh đèn khuya, từng đêm thao thức mẹ khâu. Với mũi chỉ đường kim, cho con mình thêm nhiều chiếc áo. Khi gió đông thổi về. Khi sương đêm rơi lạnh. Ôi lấy chi đo được, tình mẹ hơn biển rộng trời cao.
Tôi bật khóc khi đọc câu chuyện về một loài chim vô tình: Có một loài chim mà khi lớn lên, muốn bay được thì phải ăn thịt chim mẹ. Và tất nhiên, chim mẹ luôn mong một ngày nào đó chim con có thể tự mình cất cánh bay cao. Vì thế, chim mẹ đã không do dự tình nguyện để chim con ăn thịt mình...
Tôi không biết thực sự có loài chim vô tình ấy không, nhưng tôi chỉ biết với tôi mẹ là tất cả niềm tin, tình yêu và nguồn sống cho tôi tựa nương. Và, ở một góc nhìn nào đó tôi thấy rằng mình hình như chính là chú chim con tàn nhẫn kia, nhất là giờ đây khi mẹ đã vĩnh viễn đi xa, giờ đây tôi mới thấm thía hết thế nào là hai chữ Tình mẹ...
Biết bao điều muốn nói về mẹ nhưng có nói thế nào đi chăng nữa cũng không đáp đền nổi những hy sinh thầm lặng, những yêu thương trĩu nặng mà mẹ đã trao cho đàn con của mình. Quả đúng Yêu thật nhiều là lúc chẳng còn nhau. Khi mà tôi cần mẹ nhất, khi mà tôi hiểu hết vai trò của mẹ trong cuộc đời mình cũng chính là lúc mẹ rời xa tôi, rời xa mãi mãi. Lần này thật sự mẹ quá nhẫn tâm, mặc tôi gào hét kêu mẹ, mẹ vẫn lặng thinh, không đáp - dù chỉ một cái gật đầu. Mẹ ra đi, mẹ đã mang theo cả những lỗi lầm con chưa kịp hối tội. Thinh lặng và tha thứ đã trở thành bản năng của người làm mẹ.
Trích từ Việt Báo (Theo_24h)
Sau đây là một câu chuyện về "Tình Mẹ" qua bài thuyết giảng của Abu Zaytune Usman Ibrahim.
Bài thuyết giảng Audio "TÌNH MẸ"
do Abu Zaytune Usman Ibrahim diển đạt qua đoạn Audio 30 Phút
CLIPS VIDEO CHỦ ĐỀ "MẸ"
THỜI LƯỢNG 17 PHÚT