Loài người giống như đứa trẻ được cưng chiều và dễ tổn thương trong vũ trụ. Tồn tại sức mạnh rất lớn trong sự yếu đuối và khả năng to lớn trong cái bất lực của con người. Vì nhờ sức mạnh trong sự yếu đuối và khả năng trong sự bất lực mà mọi sinh vật đều hướng tới con người. Nếu con người hiểu sự yếu đuối của mình và nhận ra sự bất lực của mình để tìm đến sự giúp đỡ.
Hỡi loài người, vì thực tế vấn đề là như vậy nên ngươi hãy từ bỏ tính kiêu căng và ngạo mạn; với giọng điệu tìm kiếm sự giúp đỡ, ngươi hãy tuyên bố sự bất lực và sự yếu đuối của mình trước Thượng Đế với giọng điệu nài van và khẩn cầu tha thiết; ngươi hãy tuyên bố sự nghèo khó và nhu cầu của mình, hãy chỉ ra rằng ngươi là nô lệ của Ngài và hãy nói: “Chúng tôi chỉ cần Thượng Đế là đủ bởi Ngài là Đấng Bảo Trợ Ưu Việt” (Chương 3 – Ali-Imran, 173).