-Chân Lý Islam | baiviet | TIỂU SỬ | LABBAYK-ALLAHUMA LABBAYK
Bismillah-ir Rohman-ir Rohim / Assalamu Alaikum Warohma tulloh wabarakatu
GIỚI THIỆU TÔN GIÁO ISLAM - CHÂN LÝ CỦA NHÂN LOẠI
LABBAYK-ALLAHUMA LABBAYK
15.12.2007 03:10 - đã xem : 2815
_VIEWIMG

(Ôi Allah ! tôi đã nghe và hiện diện, tôi không bao giờ tôn thờ ai đồng đẳng với Ngài. Sự khen ngợi, cảm tạ và Ngai Vàng đều thuộc về Ngài và tôi nhất quyết không tôn thờ ai đồng đẳng với Ngài).


  Vào năm thứ sáu niên lịch Hijrah, Nabi (saw) đã quyết định nới rộng phạm vi sứ mạng của Người. Do đó, Nabi (saw) gửi tám bức thư đến các nhà lãnh đạo trong bán đảo Arab và những vùng lân cận để mời gọi họ về với Islam, một trong những bức thư đó có đến tay của vị thống lãnh bộ tộc Hanifah tên là Thumamah ibn Uthal.

Ông Thumamah ibn Uthal là một vị thống lãnh và có nhiều quyền lực nhất vào thời tiền Islam. Ông là vị lãnh đạo của bộ tộc Hanifah, là người trị vì lãnh thổ al-Yamamah, và không một ai dám cãi lại hoặc bất tuân lời nói của ông bao giờ cả.

Khi nhận được thư của Nabi (saw), Thumamah nổi cơn thịnh nộ và bác bỏ nó, ông đã từ chối không đón nhận lời mời của chân lý toàn hảo. Chẳng những vậy, ông còn muốn đi tìm Nabi (saw) để giết Người và sẽ chôn vùi luôn sứ mạng của Người.

Ông Thumamah đã bỏ thời gian rất lâu dài để chờ đợi một cơ hội thuận tiện sẽ thực hiện ý đồ chống lại Nabi (saw). Thời gian trôi qua và do mang bệnh nên dần dần đã khiến ông mất niềm hứng khởi này. Nhưng lúc đó một trong những người cậu của ông cũng thường xuyên nhắc nhở ông về dự định trước kia của ông và ngoài ra còn cổ vũ cho âm mưu này, nên ông khó lòng bỏ qua. Trong lúc theo đuổi âm mưu tà ám chống Nabi (saw), Thumamah đã đụng độ và sát hại một nhóm Sahabah của Nabi (saw). Do vậy, Nabi (saw) đã tuyên bố ông là thành phần bị truy nã và nếu ai gặp ông thì được phép giết ngay tại chỗ.

Có một ngày ông Thumamah quyết định đi làm Umrah và muốn làm Tawaf chung quanh đền Kab’ah và cúng tế thần linh tại đó. Vì vậy, ông đã rời al-Yamamah để đi đến Makkah. Nhưng khi đi ngang qua Madinah, một diễn biến xảy ra ngoài vòng tiên liệu của ông.

Nguyên một vài đội binh Muslim đang đi tuần các khu vực của Madinah và các vùng vòng đai nằm phía ngoài để canh chừng kẻ lạ hoặc bất cứ ai có ý đồ gây rối loạn. Chẳng may ông Thumamah bị một trong những đội binh này bắt giữ ông lại, nhưng họ không hề biết ông là ai và họ đưa ông Thumamah về Madinah trói ông vào một trong những thanh cột của Thánh đường, họ chờ Nabi (saw) đến để tra hỏi người này và tùy sự quyết định của Nabi (saw).

Lúc vừa sắp sửa bước vào masjid, Nabi (saw) vừa nom thấy Thumamah thì Người quay sang hỏi các Sahabah: « Các anh có biết các anh vừa mới bắt giữ ai đó không? ». Các Sahabah trả lời: - Thưa Rasulullah, chúng tôi không biết. Rasul (saw) nói: « Ông ấy chính là Thumamah ibn Uthal al-Hanafi, các anh đã làm điều tốt khi bắt được tên này. »

Sau đó, Rasul (saw) trở về nhà với gia đình và Người (saw) nói: « Nếu tìm được bất cứ lương thực nào, các người hãy mang đến cho Thumamah ibn Uthal. ». Và Rasul (saw) còn ra lệnh cho người hầu đi vắt sữa lạc đà cho ông Thumamah, Rasul (saw) muốn làm tất cả việc này trước khi Người (saw) nói chuyện với ông Thumamah.

Đến một ngày, Nabi (saw) đến gặp ông Thumamah, hy vọng có thể khuyến khích ông Thumamah trở thành một người Muslim. Nabi (saw) hỏi ông Thumamah: “Ông nghĩ thế nào?” Ông Thumamah đáp: -Nếu ông muốn giết tôi để trả thù, thì tôi đây thuộc giòng quý tộc để ông giết. Nếu vì lòng quảng đại ông muốn tha tôi thì tôi rất mang ơn. Còn nếu như muốn tiền chuộc, ông muốn bao nhiêu tôi cũng đưa. »

Nabi (saw) nghe xong bỏ đi, để mặc ông hai ngày liên tiếp, nhưng Người vẫn cho người tiếp tục mang thực phẩm và sữa lạc đà đến cho ông. Vài ngày sau đó, Nabi (saw) trở lại gặp ông Thumamah tiếp tục hỏi: « Bây giờ ông nghĩ sao? » Ông Thumamah đã lặp lại những lời ông đã nói trước kia. Thế là Nabi (saw) bỏ đi và qua ngày hôm sau Nabi (saw) trở lại cũng hỏi một câu ngắn gọn như trước: « Hôm nay ông nghĩ như thế nào? » Và thêm một lần nữa ông Thumamah vẫn giữ giọng điệu như trước. Nabi (saw) bèn xoay về hướng các Sahabah và nói: « Hãy thả người này ra về. », các Sahabah vâng lệnh Nabi (saw) nhưng trong lòng có nhiều nghi vấn.

Sau khi các Sahabah cởi trói ông Thumamah và ban cho một con lạc đà, ông Thumamah leo lên lưng lạc đà và rời khỏi masjid al-Madinah. Khi ông đến vùng ngoại ô của Madinah gần al-Baqi (một vùng cây cối xanh um, sau này rất nhiều Sahabah được chôn cất tại đó) thì ông đi kiếm nước cho lạc đà uống, còn ông thì tắm rửa cho sạch sẽ. Sau đó, thay vì ông Thumamah lên lưng lạc đà nhắm hướng đến Makkah, ngược lại ông cho lạc đà quay trở lại Masjid al-Madinah, đến nơi ông Thumamah đứng trước đám đông người Muslim và lên tiếng: « Tôi xin nhận chứng không có Thượng đế nào khác ngoài Allah, và tôi nhận chứng Muhammad là bề tôi và là Sứ giả của Allah. »

Sau đó ông đến tìm Nabi (saw) và nói: « Hỡi Muhammad, ngày xưa trên mặt đất này, không có khuôn mặt nào mà tôi đáng ghét hơn là Người. Nhưng giờ đây, Người là gương mặt đáng quý nhất đối với tôi hơn cả thẩy. » Ông tiếp: « Tôi đã giết vài người của Người, hôm nay mạng sống tôi nằm trong tay Người. Vậy Sứ giả của Allah định thanh toán mạng sống của tôi ra sao? »

Rasulullah (saw) đáp: « Hỡi Thumamah! bây giờ ngươi đã trở thành người Muslim, thì chuyện cũ không nên nhắc lại nữa, tất cả tội lỗi trong quá khứ của ngươi đều được xóa bỏ và sẽ không còn bị khiển trách nữa, hãy đánh dấu một khởi đầu mới mẻ. »

Nghe xong, Thumamah cảm thấy nhẹ người, gương mặt của ông biểu lộ sự ngạc nhiên và sung sướng rồi ông lên tiếng như sau: « Thưa Allah! bề tôi sẽ dâng hết mình vì Islam, thanh kiếm của tôi và bất cứ người nào kề cận bên tôi, tôi hứa vì tôn giáo của Ngài tôi sẽ phục vụ hết mình cho Nabi (saw). » Ông tiếp: « Hỡi Rasulullah (saw)! khi tôi bị bắt thì lúc ấy tôi đang trên đường đi làm Umrah, bây giờ Nabi (saw) nghĩ tôi phải làm sao đây? »

Rasulullah (saw) đáp: « Vậy ngươi hãy đi làm Umrah, nhưng phải làm theo luật lệ của Islam. » thế là Nabi (saw) dạy cho ông cách thức làm Umrah theo Islam.

Thế là ông Thumamah lên đường trở về thung lũng Makkah để hoàn thành ý nguyện, khi vừa đến nơi ông cất cao giọng nói như sau:

« Labbayk-Allahuma labbayk _ Labbay kala sharika laka labbayk _ Innal hamđa _ Wan ni’a mata _ laka wal mulk _ La sharika lah. »

(Ôi Allah! tôi đã nghe và hiện diện, tôi không bao giờ tôn thờ ai đồng đẳng với Ngài. Sự khen ngợi, cảm tạ và Ngai Vàng đều thuộc về Ngài và tôi nhất quyết không tôn thờ ai đồng đẳng với Ngài). Do đó, ông Thumamah là người Muslim đầu tiên khi đến Makkah đọc bài Talbiyah này.

 

 

 

 

 

 

 

 

Khi dân chúng Quraysh nghe được những lời lẽ (Talbiyah) tuyên bố của ông Thumamah, thì họ cảm thấy bực tức rồi đi báo động khắp nơi, họ tề tựu rất đông với thanh kiếm trong tay và hướng về phát ra tiếng nói của ông Thumamah. Họ càng đến gần thì giọng ông Thumamah càng to  hơn với bài Talbiyah, ông nhìn họ với ánh mắt thách thức và hãnh diện. Cùng lúc đó có một chàng trai trẻ người Quraysh tỏ vẻ bực bội và lấy tên ra định nhắm bắn ông, nhưng có một số người cản lại và nói rằng: - Ôi thật khổ cho anh, anh có biết đây là ai không? Ông này là Thumamah ibn Uthal, người cầm đầu bộ tộc al-Yamamah đấy. Do bởi Allah, nếu anh giết hại người này thì dân chúng của ông ấy sẽ không tiếp tế cho dân mình nữa, thế thì sẽ nguy to cho đám dân của mình.

Dân chúng Quraysh tra kiếm vào bao rồi tiến gần đến ông Thumamah hỏi rằng: - Ông mắc chứng gì đây hỡi Thumamah? Chẳng lẽ ông đã đầu hàng và rời bỏ tín ngưỡng của ông và của tổ tiên ông rồi sao?

Ông Thumamah đáp: - Ta không hề đầu hàng, nhưng ta đã suy nghĩ kỹ và đã quyết định đi theo một tín ngưỡng tốt đẹp nhất, ta đã theo tôn giáo của Muhammad (saw).

Mặc cho những ánh mắt canh chừng của bọn dân Quraysh, ông Thumamah tiếp tục làm Umrah theo lời chỉ dẫn của Rasul (saw) và dâng lễ nguyện cho Allah. Sau đó, ông Thumamah trở về lãnh thổ của ông và ra lệnh cho dân chúng của ông không được tiếp tế cho dân Quraysh nữa. Cuộc tẩy chay đó dần dần đi đến tình hình nghiêm trọng và giá cả bắt đầu gia tăng ; nạn đói bắt đầu xuất hiện và người dân Quraysh cũng bắt đầu lo âu cho tương lai về nạn đói có thể xảy ra. Vì vậy, họ thảo một bức thư cho Rasul (saw) như sau:

« …Sự thỏa thuận giữa chúng tôi với ông (Hiệp ước Hudaybiyyah) đòi hỏi Ông phải giữ mối quan hệ tình bộ tộc; nhưng Ông đã làm trái lại việc này. Ông đã tự động cắt bỏ hiệp ước và Ông đã giết hại chúng tôi bằng cách cho ông Thumamah ibn Uthal ngưng tiếp tế lương thực cho chúng tôi để gây thiệt hại về phía chúng tôi. Vậy, Ông có thể bảo ông Thumamah hãy rút lại mệnh lệnh của ông ta mà hãy tiếp tế cho chúng tôi những thứ cần thiết như xưa… »

Nabi (saw) nhận thư này thì liền lập tức phái người đến bảo ông Thumamah hãy nên tiếp tục tiếp tế cho người dân Quraysh như thưở nào và ông Thumamah vâng lệnh làm theo lời của Rasul (saw) chỉ bảo.

Từ đó, cuộc đời còn lại của ông Thumamah chỉ biết phục vụ cho lý tưởng của ông, đó là phục vụ cho tôn giáo Islam, theo đúng như lời cam kết của ông với Nabi (saw). Sau khi Nabi (saw) qua đời, có một số đông người Arab đã rời bỏ tôn giáo của Allah, trong đó có ông Musaylamah là một tên lừa đảo đã dụ dỗ kêu gọi dân chúng của bộ tộc Hanifah hãy tin tưởng ông là một Nabi. Nhưng ông Thumamah đương đầu với hắn và nói với tộc dân của ông rằng: « Hỡi người dân Hanifah! hãy nên thận trọng trong vấn đề này, phong trào này hoàn toàn không mang ánh sáng hoặc sự dẫn dắt tốt đẹp nào cho các người. Wallahi! nó sẽ chỉ mang tai họa và sự đau thương đến các người và ngay cả những người không tham gia mà thôi. Hỡi người dân Hanifah! hai vị Nabi sẽ không bao giờ đến cùng một lượt. Sau Nabi Muhammad (saw) sẽ không còn Nabi nào khác xuất hiện và cũng không có vị Nabi nào chia sẻ sứ mạng của Nabi Muhammad (saw) cả »

Sau đó ông ngâm một đoạn kinh Qur’an sau đây: « Ha – Mim _ Kinh Sách (Qur’an) do Allah, Đấng Toàn Năng, Đấng Toàn Tri ban xuống _ Đấng Tha Thứ tội lỗi, chấp nhận việc sám hối, nhưng nghiêm khắc trong việc trừng phạt, Đấng Ban bố (ân huệ). Không có Thượng Đế nào khác ngoài Allah, tất cả đều trở về gặp Ngài. » Surat 40 / Ayat 1 – 3.

Ông tiếp: - Cho nên, quí vị có thể so sánh những lời này của Allah với những giọng điệu tầm xàm của Musaylamah?

Sau đó ông Thumamah tụ họp tất cả những người còn giữ vững là Muslim trong bộ tộc Hanifah và có sự trợ giúp bên ngoài của đội quân Abu Bakar (R) để mở cuộc chiến chống lại bọn bội giáo để nâng Lời của Allah lên mức tối thượng.

Trích bài « Thumamah ibn Uthal » trong quyển sách « Các Sahabah của Nabi Muhammad (saw) » của nguyên tác Arab Abdul Wahid Hamid và do Maryam Kiều Thị Kim Quy chuyển ngữ.

 


Ý kiến bạn đọc
Ý kiến của bạn :
Tên Người Gởi :
E-Mail :
Nội Dung :

Các bài viết khác
Mọi góp ý xin gởi về - Email: chanlyislam@yahoo.com hoặc banbientap@chanlyislam.net
Online trong ngày 902 Tổng lượt truy cập 2980346