MASJID ISTIQLAL JAKARTA (INDONESIA) 10.01.2010 05:14 - đã xem : 8157
Lịch sử Istiqlal Mosque. Năm 1953, một số nhà trí thức và lãnh đạo đương thời tại Jakarta (Indonesia) có một ý tưởng xây cất một Masjid lớn nhất tại thủ đô Jakarta (Indonesia), đây là niềm tự hào của người dân Jakarta nói riêng và cũng là người dân Indonesia nói chung. Wahid Hasyim là Bộ trưởng Bộ Nội vụ đầu tiên cùng những người có ý tưởng xây dựng một Thánh đường Hồi giáo lớn nhất nước này là H. Agus Salim, Anwar Tjokroaminoto và Ir. Sofwan và khoảng 200 Imam (Giáo cả) Taufiqorrahman được chỉ định nằm trong ban điều hành xây cất thánh đường. Ý tưởng này được thực hiện mang tên « Istiqlal Mosque Foundation » vào ngày thứ bảy của năm 1954, sau khi bàn thảo thì họ chọn khu đất ‘Deca Park’ tại quảng trường Merdeka (nay Jalan Utara Medan Merdeka tại Bảo tàng quốc gia) để thực hiện công trình này. Tên Istiqlal là lấy từ tiếng Ả Rập có nghĩa là « Độc lập », đây là một biểu tượng của lòng biết ơn quốc gia Indonesia đã được Allah cho đất nước này khỏi ách thống trị của người Hà Lan vào năm 1949. Tổng thống lúc bấy giờ là ông Sukarno đã hoan nghênh và ủng hộ ý tưởng này và chấp nhận cho thành lập Uỷ ban Phát triển Istiqlal Mosque (PPMI). Xác định Istiqlal Mosque Địa điểm Xác định vị trí để xây Masjid Istiqlal là một vấn đề dẫn đến cuộc tranh luận giữa các 'Bung Karno và Bung Hatta'. Hai địa điểm được tranh luận là Sân vận động Bung Karno là nơi đặt các pháo đài của người Hà Lan trước đây (Frederick Hendrik Wilhelmina Park), được xây dựng bởi Toàn quyền Van Den Bosch vào năm 1834, nằm giữa khu Jalan viên chức (Jalan Lapangan Bo banteng) và Văn phòng của Cựu chiến binh nằm trên đường Road. Nhưng những nhà lãnh đạo Islam tại Bung Hatta thì đề xuất xây dựng nằm ở giữa ngôi làng của họ, vì nghĩ rằng phương án một sẽ mất khá nhiều tiền nếu phá dỡ các đồn (trại lính) của quân đội Hà Lan còn để lại... Cuối cùng, Tổng thống Sokarno đã quyết định xây dựng trên những pháo đài của người Hà Lan trước đây, bởi vì theo ông đứng trong thánh đường là để thể hiện sự hài hòa hay hòa hợp giữa đời sống và tôn giáo của người dân Indonesia. Cuộc thi thiết kế Istiqlal Mosque Một năm trước đó, Tổng thống Sukarno đã đồng ý giúp đỡ tài chính để xây dựng và chính ông là người giám khảo dẫn đầu cuộc thi thiết kế mô hình Masjid Istiqlal. Sau một vài lần xem những bản phát thảo mô hình tại Cung điện Nhà nước và các cung điện của Bogor, ngoài tổng thống Sukarno còn có ban giám khảo gồm những Giáo sư danh tiếng như Ir. Rooseno, Ir.H. Djuanda, Ir. Suwardi, Hamka, H. Abubakar Aceh, và Oemar Hussein Amin. Đến năm 1955, thì Ủy ban Phát triển Istiqlal Mosque tổ chức một cuộc thi thiết kế bản vẽ mô hình kiến trúc Mosque Istiqlal, ban giám khảo được sự chủ trì của Tổng thống Sukarno với một giải thưởng tiền mặt là 75.000RP; và một số lượng vàng nặng 75 gram. Tổng cộng có 27 học viên tham gia cuộc thi, nhưng chỉ có 5 người đã đáp ứng được các yêu cầu do ban tổ chức qui định, đó là: 1. F. Silaban bởi thiết kế "Niềm tin" 2. R. Oetoyo bởi thiết kế "Istighfar" 3. Hans Groenewegen bởi thiết kế "Chúc mừng" 4. ITB sinh viên (5 người) thiết kế "Ilham 5" 5. Học sinh ITB (3 người), thiết kế "Chatulistiwa" Sau một quá trình xét xử dài hạn thì đến ngày 5 tháng bảy 1955 Tổng thống Sukarno và hội đồng đã quyết định chọn thiết kế dự thảo với chủ đề "Niềm tin" của Frederich Silaban là người chiến thắng như là một mô hình của Mosque Istiqlal. Kiến trúc sư Frederich Silaban Frederich Silaban là một kiến trúc sư nổi tiếng ở thành phố Bonandolok Sumatra, sinh ngày 16 tháng 12 năm 1912, con trai của vợ chồng Jonas Silaban Nariaboru. Ông là một trong những sinh viên tốt nghiệp tốt nhất từ Bouwkunst Académie Amsterdam (Halan) vào năm 1950. Để hoàn thành bản thiết kế Mosque Istiqlal, F. Silaban đã bỏ thời gian dài để tìm hiểu những diển biến của người dân Muslim đến thánh đường hành lễ tập thể trong vòng 3 tháng và ngoài ra ông cũng đã nghiên cứu rất nhiều thể loại cấu trúc xây dựng những Thánh đường Hồi giáo trên thế giới. Phát triển kế hoạch môi trường cho Masjid Istiqlal tương lai Vào khoảng 1950 cho đến cuối những năm 1960, Wilhelmina Park Lapangan Bo banteng được biết là khu vực của sự yên tĩnh, tối tăm, dơ bẩn vì lượng nước ứ động. Các bức tường của trụ pháo đài Frederik Hendrik và những tòa nhà trong công viên đổ đầy rêu xanh và cỏ dại mọc khắp mọi nơi. Nhưng sau năm 1960, cũng vị trí này đã có hàng ngàn người đến từ tất cả các tầng lớp nhân dân bình thường, công chức, những nhà học giả và các quân nhân đến để làm vệ sinh sạch sẽ khu vườn này. Một năm sau, vào ngày 24 Tháng 8 năm 1961, vẫn còn trong thời gian của lễ kỷ niệm của sự độc lập nước Indonesia, ngày này trở thành những ngày lịch sử nhất cho dân tộc Indonesia, đặc biệt là người Muslim ở thủ đô Jakarta nói riêng. Kể từ đó, tại công viên của thủ đô Jakarta có một Thánh đường Hồi giáo rộng lớn. Thánh đường Hồi giáo Istiqlal ra đời được xem như là một biểu tượng của nền độc lập cho quốc gia Indonesia. Quy trình Phát triển Masjid Istiqlal. Lúc mà không khí chính trị trong nước đang trong thời kỳ sôi động, những nhà cầm quyền có nhiều dự án xây dựng mà trong đó có đài kỷ niệm của Gelora Senayan, Tượng đài quốc gia, nhiều ngọn hải đăng và các dự án khác... Vì thế, dự án xây dựng Masjid Istiqlal phải chậm lại một thời gian, mãi cho đến giữa những năm 60 thì một số nhà lãnh đạo, trí thức và các viên chức nhà nước tự nhiên cảm hứng rồi tiếp tục kế hoạch đã đưa ra về việc xây dựng Istiqlal Mosque. Thông qua việc quản lý mới, với lối kiến trúc phong cách hiện đại nên việc xây dựng hoàn thành sớm hơn dự định. Tòa nhà chính (Đại sảnh - trung tâm hành giáo) có thể được hoàn thành trong vòng 6 năm, chính xác là vào ngày 31 tháng tám năm 1967 có tiếng ‘azan’ đầu tiên kêu gọi mọi người đến hành lễ giờ Maghrib. Masjid Istiqlal xây dựng hoàn thành trong thời hạn 17 năm. Nó đã được khánh thành vào ngày 22 tháng 2 năm 1978 do Tổng thống Soharto chủ xướng buổi lễ. Masjid Istiqlal bây giờ là Thánh đường Hồi giáo của thủ đô Jakarta và đây là niềm tự hào của tất cả mọi người Indonesia. Xây dựng Masjid Istiqlal và chi tiết kỹ thuật. Nói chung mô hình Masjid Istiqlal bao gồm việc xây dựng gian chính (Đại sảnh), khu vực 5 tầng cao, sân thượng lớn, và những mái hiên xung quanh có những ngọn tháp, hành lang rộng… Mở rộng không gian ở hai bên của tòa nhà chính, đây là dự định của các nhà thiết kế để tạo điều kiện lưu thông không khí và ánh sáng tự nhiên để những người đến viếng thăm được mát mẻ tâm hồn trong việc thờ phượng. Thông số kỹ thuật Mosque Istiqal: Tổng cộng có 12 ha đất, mà diện tích của Masjid đã chiếm hết 7 ha, 72.000 m2 diện tích sàn, 21.000 m2 mái lợp. Trong việc xây dựng này đã tốn kém: 78.000 tinh dịch Gresik zak, 337 tấn thép, 93.000 m2 đá hoa cương, 11.400 m2 đồ gốm, 21.500 m2 nhựa đường… A.Việc xây dựng chính là việc xây dựng có thể phục vụ 100.000 người trong thời điểm cầu nguyện Eid Al Eid-Adha. Mái Vòm có 45 mét đường kính và làm bằng khung thép không gỉ của Tây Đức với trọng lượng 86 tấn, trong khi bên ngoài được phủ một lớp gốm. Đường kính 45 mét, là một biểu tượng của sự tôn trọng và lòng biết ơn đối với độc lập theo quy định của Istiqlal tên chính nó. Cập nhật thông tin: Các bên trong của mái vòm xung quanh có khắc bài kinh Al-fatiha, câu (ayat) 14 của chương (Surat) Taha và Surat Al-Ikhlas. Từ bên ngoài phía trên nóc mái vòm có gắn các-que hình Mặt Trăng lưỡi liềm và biểu tượng ngôi sao được làm bằng thép không gỉ với đường kính 3 mét và nặng 2,5 tấn. Xung quanh mái vòm có 12 cột với đường kính 2,6 mét, cao 12 mét, con số 12 này là một biểu tượng của ngày sinh Thiên sứ Muhammad (12 Rabi '-Awal). Tất cả các bộ phận trong việc xây dựng chính được che phủ bằng đá cẩm thạch nhập khẩu trực tiếp từ xứ Tulungagung có diện tích 36.980 m2. Sàn được che phủ bằng thảm đỏ do Chính phủ vương quốc Arabie Saudi thân tặng. B. Xây dựng 5 tầng và mái hiên Side. Chiều cao: 52 mét, chiều dài: 33 mét và chiều rộng: 27 mét. Đây là kích thước của năm tầng nằm ở phía sau tòa nhà chính, hai bên có hai cánh cửa lối lên sân thượng. Kích thước 5 tầng là 36.980 m2 bao gồm 17.300 m2 sân thượng nhỏ. Trên đỉnh phía trong của tòa nhà này có một mái vòm nhỏ. Chức năng chính của tòa nhà 5 tầng này là mỗi hội giáo đoàn có thể đến để làm việc trực tiếp và tạm lưu ngụ trong đó. Nó cũng có thể được sử dụng như là một nơi để cầu nguyện (solah) khi cần được mở rộng nếu những nơi cầu nguyện chính không còn chổ. C. Sân thượng lớn. Sân thượng lớn có diện tích là 29.800 m2, tọa lạc bên trái phía sau của tòa nhà chính. Sân thượng này được thực hiện để thích ứng số lượng quan khách vào thời điểm cầu nguyện Eid Al-Adha. Hướng trục này dẫn đến Tượng đài quốc gia. Ngoài ra sân thượng này cũng là nơi để phục vụ những sự kiện lớn cho tôn giáo và ở cạnh mái hiên được sử dụng để làm nơi Manasik (tập thể dục). Ở góc phía đông nam có một cái trống khổng lồ nhằm mục đích phục vụ kêu gọi đến giờ cầu nguyện. Trống là một trong những tính năng của người hồi giáo Indonesia và chỉ có trong các Thánh đường Hồi giáo của Indonesia mới có. Trống làm bằng loại gỗ Meranti từ Đông Kalimantan, đường kính phía trước là 2 mét, đường kính phía sau là 1,71 mét. Chiều dài tổng thể là 3 mét, với tổng trọng lượng là 2,3 tấn, da trên trống được làm bằng da bò. D. Ngọn tháp (Minaret) Cao: 6.666 cm = 66,66 mét, đường kính: 5 m. Ngọn tháp là nơi những người có bổn phận kêu gọi đến giờ hành lễ (azan). Trên đó người đọc azan có thể thông báo cuộc gọi vang dội đến khu vực người dân ở xung quanh thánh đường. Chóp nhọn được thiết kế với lỗ làm bằng khung thép mỏng. Con số 6666 là biểu tượng của tổng số câu trong thiên kinh Qur’an. E. Parking và các Istiqlal Mosque Fountain. Masjid Istiqlal có khu vực (parking) để chứa khoảng 800 xe hơi cùng một lúc. Parking này có ba cây cầu có chiều dài khoảng 21-25 mét. Bên trong Masjid về phía nam có một đài phun nước ở giữa khu vực hồ bơi và nó có thể phát ra đài phun nước cao đến 45 feet nước. F. Nơi lấy nước hành lễ (ablution). Nơi lấy nước (ablution) được đặt rất nhiều địa điểm trên tầng trệt của phía bắc, phía đông và phía nam của tòa nhà chính (đại sảnh). Những nơi này được trang bị cho 660 người dân có thể thực hiện tẩy thể (ablutions) cùng một lúc. Ngoài ra, cũng có nhà vệ sinh ở tất cả mọi tầng và phía đông của sân thượng. Nhà vệ sinh có sẵn cho 80 người chia hai khu nam giới và phụ nữ. Ngoài ra cũng có 52 phòng tắm và một số nhà vệ sinh trên tầng của phía nam, phía tây và phía đông. Phòng tắm và nhà vệ sinh được cung cấp 600 lít / ngày / phút. Masjid Istiqlal sử dụng điện chiếu sáng của nhà nước nhưng cũng lắp đặt một máy phát điện loại 'powered 3' tương ứng điện thế 110 và có công sức 500 kva để phòng ngừa nếu nhà máy điện có trục trặc. Có gắn những máy điều hoà không khí cho các văn phòng tại các tầng hầm và được sử dụng một hệ thống kiểm soát tập trung. G. Tầng hầm. Tầng hầm của thánh đường có diện tích khoảng 2,5 ha, chỉ được sử dụng trong trường hợp khẩn cấp để chứa dân chúng Jakarta khi gặp nguy hiểm. Nhưng từ năm 1978 theo lệnh của Tổng thống Suharto tầng hầm này được sử dụng cho các văn phòng của các tổ chức tôn giáo. Bây giờ, Thánh đường Hồi giáo được sinh động nhờ các hoạt động mạnh mẽ khác nhau giữa người Hồi giáo và các tổ chức Hồi giáo. Trong đó có Masjid Hội đồng Châu Á và Thái Bình Dương, Hội đồng những thánh đường Hồi giáo Indonesia, Trung tâm thư viện giáo Indonesia và trung tâm 4. Những vùng đất xung quanh thánh đường Hồi giáo Istiqlal, một phần được sử dụng cho hoạt động kinh tế, gian hàng thực phẩm, quà lưu niệm, và đặc biệt là mỗi thứ sáu thì rất đông đúc người mua sau khi cầu nguyện thứ Sáu (jum’at), được gọi là Jum'atan thị trường. (Abu Azizah sưu tầm và tạm chuyển dịch từ Arie SAKSONO) Mặt tiền Masjid Istiqlal Tín đồ đang nghe Imam giảng đạo Trung tâm Masjid Istiqlal Mái vòm tại trung tâm masjid Toàn cảnh trung tâm Masjid Khu vực hành lễ của nữ giới có màn hình mỗi trụ cột Ranh giới hai khu vực nam và nữ
Chiều cao những trụ cột ??? Hướng Quiblat (Mecca) Đường hầm dưới cầu Trống thông báo giờ hành lễ hàng ngày Thảm do Hoàng gia Arab tặng Sân lớn dành cho ngày đại lễ Aid Al Fitr và Adha Ý kiến bạn đọc |