TRẢ LỜI THẮC MẮC BẠN ĐỌC KỲ MỘT 14.04.2009 02:04 - đã xem : 2825
Salaymal AB: Có một người ngoại đạo (đạo cao đài) hỏi em là: “Vậy chớ các đạo thì đạo nào có trước...” Em trả lời là: “Vậy chớ anh có biết tổ phụ của nhân loại, con người đầu tiên tên là gì, là ai và ông ta là đạo gì hay không?” Anh ta không biết, tôi trả lời tiếp là “ROSULULLOH ADAM”, là Cha của tất cả con người và là đạo Islam (hồi giáo), đạo đầu tiên, đạo của ALLAH Đấng Tối Cao, Đấng của Ngày Phán Xét Cuối Cùng. Em xin hỏi chanlyislam là em trả lời như thế có đúng không? Và có sai với ALLAH không? Xin chanlyislam cho em biết để em sửa chửa để khỏi mang tội với ALLAH, amin. CLI: Alhamdulillah, xin chân thành Ca ngợi và Tạ ơn Allah Đấng Tối Cao đã tạo ra vũ trụ và những gì trong đó, xin chấp nhận chỉ có Allah duy nhứt để tôn thờ, Nabi Muhammad (saw) là nô lệ và sứ giả cuối cùng của Ngài. Bất cứ một tôn giáo nào hiện diện trên thế giới, đều được đặt tên cho tôn giáo đó dựa theo tên gọi của vị sáng lập, hay tùy thuộc vào địa thế, nơi xuất xứ khi tôn giáo đó mới ra đời. Như Thiên Chúa giáo (Christian) được mang danh của vị sáng lập ra nó, đó là Jesus Christ, Phật Giáo (Buddhism) lấy tên của Geutama Buddha vị đã sáng lập ra tôn giáo nầy, hay Zoroastrianism lấy tên của Zoroaster và Judaism (Do Thái giáo) được đặt tên dựa theo bộ lạc của Juddah (nước của Judea). Ngược lại, Islam không được gọi bởi tên người sáng lập hay lệ thuộc vào địa danh, phe phái, bộ lạc, quốc gia nào đó, vì nó là tôn giáo của vũ trụ, của Đấng Tạo Hóa, Đấng đã tạo thiên lập địa và tạo ra tất cả và tất cả đều thuộc về Ngài, nên nó chỉ lệ thuộc duy nhứt ở Ngài và do Ngài (Allah) đề xướng ra và chúng ta chỉ chấp nhận nó mà thôi. وَمَنْ يَبْتَغِ غَيْرَ الْإِسْلَامِ دِينًا فَلَنْ يُقْبَلَ مِنْهُ وَهُوَ فِي الْآَخِرَةِ مِنَ الْخَاسِرِينَ (85) Allah phán: “Và ai tìm kiếm một đạo khác hơn Islam, thì điều (ước muốn) đó của y sẽ không bao giờ được (Allah) chấp thuận, và ở Đời sau y sẽ là một trong những kẻ bị thua thiệt.” Suroh 3:85. Islam không được tự chế biến hay soạn thảo ra từ tư tưởng của một cá nhân hay của những tư tưởng gom góp lại để tự xưng ra như lý thuyết và tư tưởng nào đó, rồi qua một thời gian người ta cho đó là tôn giáo hay sau một thời gian nào đó lý thuyết đó bị lổi thời rồi tan biến đi. Lý lẽ, tư tưởng, sự suy nghẫm của con người dù cao siêu, uyên thâm tuyệt vời cách mấy, rồi có một ngày nào đó cũng sẽ bị bỏ rơi hay phải được tu chỉnh lại cho hợp thức. Ngược lại, Islam là tôn giáo của vũ trụ, là chủ đề của một dự án, một bộ luật, một hiến pháp, hay nói rõ hơn là một thiêng luật của Đấng Tạo Hóa truyền xuống cho nhân loại, để con người lấy đó mà áp dụng trong cuộc sống ở trên đời nầy và chuẩn bị cho ngày Sau, và phát triển nó qua tên gọi cao siêu, an bình, huyền bí của nó. Islam là một vật thể của sự sống thực, sự biến hóa của nó từ thế hệ này qua thế hệ nọ mà không bao giờ thay đổi, như những ai đã từng làm chủ của một chủ đề án hay công trình khổng lồ cao cả nào đó, họ chỉ lệ thuộc vào nó, như tất cả nhân sinh vật trong vũ trụ bao la này, đều lệ thuộc vào Islam và tất cả đều là Muslim, vì tất cả đều lệ thuộc vào Một Đấng Duy Nhứtt, đó là Allah, Đấng Sáng Lập ra vũ trụ và tất cả những gì trong đó. Mọi người trong chúng ta đều biết, và công nhận rằng tổ tiên của nhân loại là ông Adam và bà Eva. Người Muslim cũng vậy, họ công nhận vị tổ tiên của nhân loại xuất hiện đầu tiên trên trái đất này không ai khác hơn ông Adam và bà Eva (không chấp nhận lý thuyết Darwin là tổ tiên của con người là từ loài khỉ). Không những thế, người Muslim còn thừa nhận rằng ông Adam là vị sứ giả đầu tiên của Islam được Allah gởi xuống trần gian. Từ đó mới sinh sản ra con người cho đến ngày hôm nay và sẽ kéo dài con đường thiên nhiên này cho đến ngày tận thế. Nghĩa là có phái nam và nữ mới có sinh sản và tiếp tục có con người để tồn tại và cai quản trái đất này cho đến ngày cuối cùng. Tưởng cũng nên nhắc sơ qua, theo quá trình lịch sử của con người, Nabi Adam (A) và bà Eva đã có mặt trên trái đất nầy ở vùng gọi là Jeddah (ông cố) ở gần Mecca, (theo huyền sử) hai người gặp lại nhau ở vùng đất mang tên là Arafat có ngọn núi tên là Rohmah, nơi mà người Muslim khi đi hành hương phải có mặt tại đó, bên cạnh đó là vùng Musđalifah và Muna thuộc ngoại ô của thành phố thiêng liêng Mecca, nơi có Kab’ah (Baitulloh) mà người Muslim khắp nơi trên hòan cầu hướng về đó mỗi khi hành lễ solah. Mecca (Baitulloh) còn là trung tâm điểm của trái đất, vì trên trời cao của Kab’ah còn có Baitulizzah, nơi mà thiên thần đi tawaf, còn con người thì đi tawaf xung quanh Kab’ah ở mặt đất... Hami_thah: Assalamu alaikum. wr. wb... Alhamdulilah, đây là lần thứ hai em được phúc viết lên đây, hình như đây là trang web có sức hút nhất đối với em mà từ nào tới giờ em chưa hề tham gia góp ý, hay hãnh diện như thế này. Alhamdulilah, em vừa mới thi giữa kì xong. Ah, em xin nhờ ban biên tập phân tích rỏ “Làm thế nào để thêm lòng tin là có ALLOH, tại sao bổn phận của chúng ta phải tìm hiểu Islam, tại sao lại chọn Islam, tin thế giới Islam, tạp chí Islam?” CLI: Con người xuất xứ từ cùng một giống nòi, cùng do Một Đấng Sáng Tạo đã tạo ra, nên tất cả đều là Muslim thuần phục Allah với nhau hay là anh em cùng gốc nguồn mà ra. Cho nên từ căn bản đơn sơ này, đối với bất cứ người nào đi theo tôn giáo Islam thì đều là Muslim và xem như là huynh đệ với nhau, không phân biệt sắc thái, chủng tộc, màu da, tất cả đều bình đẳng trước Đấng Tạo Hóa, chỉ hơn nhau ở đức tin, lòng trung trực, lo sợ và thành tâm vì Allah mà thôi, như Ngài đã phán trong Kinh Qur’an với ý nghiã: يَا أَيُّهَا النَّاسُ إِنَّا خَلَقْنَاكُمْ مِنْ ذَكَرٍ وَأُنْثَى وَجَعَلْنَاكُمْ شُعُوبًا وَقَبَائِلَ لِتَعَارَفُوا إِنَّ أَكْرَمَكُمْ عِنْدَ اللَّهِ أَتْقَاكُمْ إِنَّ اللَّهَ عَلِيمٌ خَبِيرٌ (13) « Hỡi nhân loại TA đã tạo hóa các người từ một người nam và một nữ và làm cho các người thành quốc gia và bộ lạc cho các người quen biết lẫn nhau (như anh em). Quả thật, dưới cái Nhìn của Allah, người vinh dự nhứt là người ngay chính và sợ Allah nhất trong các người. Quả thật, Allah Biết hết, Rất am tường (mọi việc)». Sourate 49 : 13 Allah phán trong một đoạn khác: وَمَا خَلَقْتُ الْجِنَّ وَالْإِنْسَ إِلَّا لِيَعْبُدُونِ (56) « Và TA đã tạo ra loài Jinn và loài người chỉ để thờ phụng TA» Sourate 51 : 56. Dựa theo ý nghĩa của dòng kinh (ayat) trên, Allah đã tạo ra loài Jinn hay ma quỉ (shaiton) và con người với mục đích là thờ phụng Ngài duy nhứt, chớ không được thờ phụng ai hay vật gì ngang hàng, đồng đẳng với Ngài, có nghĩa là con người không được phản lại Ngài bằng cách từ chối sự hiện hữu của Ngài là Đấng Tạo Hóa, đã tạo ra tất cả những gì trong vũ trụ, dù trên trời, dưới đất hay dưới lòng biển, chính Ngài là Đấng Ban Bố, Đấng Dinh Dưỡng, Đấng Tạo ra Sự Sống, và rướt lấy cái Chết của con người hay bất cứ những gì khi thời hạn mà Allah đã định nó sẽ đến, không trể hay nhanh một giây phút nào. Tất cả đều thuộc về Ngài và rồi tất cả sẽ trở về với Ngài. Trước khi đi xâu vào ý nghĩa của ayat trên, chúng ta cần tìm hiểu rỏ về ý nghĩa của sự thờ phượng trong Islam có nghĩa như thế nào ? Đa số Ulama (học giả của Islam) giải thích ý nghĩa của sự thờ phượng mà văn từ Arab gọi là Ibađah : (Phải chấp nhận tất cả những gì Islam đòi hỏi phải làm và tránh tất cả những gì tôn giáo cấm, đó là ý nghĩa của sự thần phục, ưng thuận và thi hành theo Islam). Ibađah là sự thờ phượng còn có nghĩa là : ‘Tất cả những sự hành đạo nào được Allah hài lòng và chấp nhận qua hành động nội tâm hay hình thức bên ngoài kèm theo ý niệm trong tâm và lời thốt ra’. Đối với Islam, bất cứ một hành động hay công việc nào cũng có thể gọi là sự hành đạo hay tu hành tùy vào tâm niệm của người đó. Như đi làm với tâm niệm đem tiền về nuôi sống gia đình, phụng dưỡng cha mẹ, một xu hay một đồng xuất ra đó trở thành tiền bố thí hay làm phước. Sự bố thí đó, Allah sẽ tăng phước lên mười lần, một trăm hay ngàn lần tùy vào sự thương xót, bác ái, độ lượng của Ngài. Như chúng ta gieo một hạt lúa trên đồng án, hạt lúa sẽ mọc thành cây lúa, từ cây lúa đó sanh nở ra vô số hạt lúa khác mà chúng ta đếm không hết. Quan trọng là ý niệm trong tâm và sự thành thật của chúng ta vì Allah chớ không phải vì tiếng tâm hay lợi ích danh vọng nào đó. Trở về với ayat trên, chúng ta thử nghỉ về lời phán của Allah: « TA tạo ra loài Jinn và con người chỉ để thờ phượng TA». Đọc và hiểu rõ về ý nghĩa trên, Allah không hề phán với con người hay loài ma quỉ và shaiton là Ngài tạo ra các người rồi các người tự do hưởng thụ, hay muốn làm gì thì làm trên đời này. Allah cũng không hề phán là Ngài tạo con người để tự đùa cợt với mạng sống của họ hay sát hại ai tùy ý. Ngược lại, con người phải biết quí trọng mạng sống của mình và của người khác, ngay cả thú vật cũng do Ngài tạo ra nó, nên cũng phải quí trọng nó, chỉ làm thịt nó để ăn mà thôi. Thử nghỉ nếu Ngài chỉ lấy lại một sợi gân hay làm tê liệt một tế bào nhỏ nào đó, con người sẽ nằm liệt một chỗ, nói chi đến việc Ngài lấy lại một hơi thở, con người dù giỏi hay giàu hay mạnh khỏe cách mấy cũng không thoát được cái chết. Ngoài ra, Allah còn phán trong những ayat khác trong Kinh Qur’an với ý nghĩa là Ngài đã nâng cao địa vị con người là phó vương để cai quản, sử dụng hay quản lý những tài nguyên thiên nhiên do Ngài tạo ra trên thế gian nầy để con người dùng nó làm phương tiện sinh sống và thờ phụng Ngài, nhưng rồi con người lại vong ân trước ân thưởng, bổng lộc cao cả đó, mà quay đầu phản lại Ngài bằng cách tôn thờ những kẻ hay vật do Ngài tạo ra. Hãy suy nghĩ kỷ lại ayat trên, trước khi Allah tạo ra loài Jinn hay loài người, Ngài không hề đặt điều kiện với họ, Allah có kêu gọi con người hay Jinn thờ phụng Ngài trước, rồi Ngài mới tạo ra hay không ? Không, Không, Ngài không hề đòi hỏi hay đặt điều kiện trước khi Ngài tạo ra. Ngược lại con người thường hay đặt điều kiện trước rồi mới thi hành sau, ngay cả với Đấng Tạo Hóa. Thí dụ như : « Tôi sẽ nhịn chay, hay dâng hiến cho Ngài một con cừu hay con dê hay giúp xây cất masjid, nếu Ngài cho tôi hết bệnh hay ban cho tôi những gì tôi cần»!!! Allah không hề đòi hỏi một điều kiện gì, ngược lại Ngài ban cho con người đầu óc thông minh, tự do, một trí khôn mà loài vật không có, để con người suy nghỉ, biết đâu là Đúng, đâu là Sai... Bên cạnh đó Ngài con gởi xuống không biết bao nhiêu sứ giả, hay thiên sứ để truyền bá những giáo lý với những thiên kinh do Ngài truyền xuống. Đó cũng là một ân sũng lớn lao để con người học hỏi và áp dụng trước khi Ngài xét tội. Vị Sứ giả đầu tiên của Allah được truyền xuống trần gian nầy không ai khác hơn là tổ tiên của nhân lọai, là Nabi Adam (A = Alaihissalam, cầu xin sự bình an cho Người). Sau Nabi Adam (A), Allah gởi xuống cả trăm ngàn sứ giả vô danh khác mà chúng ta không biết hết. Trong Kinh Qur’an, Allah chỉ nhắc đến tên của hai mươi lăm vị Nabi và Rosul, nhưng không phải vì thế mà người Muslim không tin tưởng ở những sứ giả vô danh khác. Người Muslim luôn tin tưởng những gì thiên sứ cuối cùng của Islam là Thiên Sứ Muhammad (saw) nói và chuyển đạt lại, cũng như trong kinh Qur’an, Allah phán với ý nghĩa rằng : «Sau thiên sứ Muhammad (saw) sẽ không còn thiên sứ nào khác xuất hiện nữa, nên những ai mạo danh hay tự xưng họ là sứ giả, thiên sứ đều bị người Muslim khước từ và cho đó là sự giả dối, mạo danh nghĩa của Islam mà thôi». Trước khi Allah xét xử ai, Ngài đều tạo cho người đó cơ hội để học hỏi qua sự truyền dạy của sứ giả và thiên kinh do Ngài truyền xuống, với sự tự do và đầu óc thông minh, sáng suốt tỉnh táo đó, nếu người nào khước từ và cố chấp, lúc đó Ngài mới kết án, đối với người mất trí hay vô phương cách để tìm hiểu về Islam, thì những người đó thuộc về thành phần ngoại lệ... Cơ hội cuối cùng mà Allah dành cho nô lệ là Allah luôn luôn đón nhận sự ăn năn, xám hối của nô lệ biết quay trở về con đường chân chánh của Ngài. Ngài luôn mỡ rộng cánh cửa bác ái, độ lượng, từ bi để đón nhận và tha thứ. Rosul (saw) thường nhắc nhở về sự độ lượng của Allah qua ý nghĩa sau : « Khi một nô lệ nào đó có ý định làm việc tốt lành, với ý nghĩ đó vừa thoáng lên trong tâm, Allah đã ghi cho một cái phước, nếu họ làm, Ngài sẽ tăng thêm lên mười lần hay hơn nữa tùy ý Ngài. Ngược lại, nếu nô lệ nào có ý định làm việc bất chính. Ngài không ghi tội liền, cho đến khi người đó làm, Ngài mới ghi có một tội mà thôi, chớ không tăng cũng như không giảm ». Thế rồi con người thường hay sinh sự nên vẫn cố chấp, không hiểu sự độ lượng, từ bi, tha thứ của Allah, nhưng họ không hiểu rằng sự trừng phạt của Allah rất là khủng khiếp. Cánh cửa sám hối của Allah luôn mỡ rộng. Lý thuyết tin tưởng của Islam là: ‘Người biết lỗi, chấp nhận và quay trở về ăn năn sám hối với Allah thì kể như người đó không còn có tội’. Tóm lại, ý nghĩa của dòng Kinh Qur’an trên đã nói lên cho mọi người hiểu rằng: Mục đích Allah tạo ra con người không phải để hưởng thụ cuộc đời này, rồi quên đi Đấng Sáng Tạo duy nhứt đã tạo ra con người từ một người duy nhứt, sau đó tạo ra đàn bà từ người đàn ông này, rồi từ đó mới có nhân loại khắp hoàn cầu như ngày hôm nay. Con người từ một tổ tiên mà ra, do Đấng Tạo Hóa duy nhứt đã tạo ra, sao chúng ta không nghỉ điều quan trọng đó mà tạ ơn Ngài, tôn thờ và thuần phục ở Ngài Duy Nhứt, đó cũng là ý nghĩa của Islam. Theo ngôn ngữ Arab, Islam có nghĩa là: « Sự ưng thuận, quy phục theo mệnh lệnh của Allah, Islam là tôn giáo của Allah truyền xuống cho nhân gian, tất cả những gì lệ thuộc vào Islam đều được gọi là Muslim ». Như chúng ta thường thấy những việc xảy ra trước mặt trong vũ trụ bao la, mênh mông bát ngát, từ một vật thật nhỏ bé hay một tế bào mà mắt thường không nhìn thấy, hay những luồn gió, những giọt mưa ngọt ngào, những hạt tuyết tinh khiết trắng tươi, hay những hành tinh xa vời chói sáng để hướng dẫn tàu bè đi đêm, mặt trời mặt trăng thay phiên nhau mà luân chuyển trong một quỉ đạo sắp sẳn của Allah mà không xảy ra một sự xáo trộn nào. Một mảnh ruộng hay một mảnh đất hoang nhưng lại mọc lên đủ loại cây, thảo mộc hoa quả khác màu, khác giống. Và không biết bao nhiêu thứ khác nữa mà chúng ta không thấy và biết được. Những thứ đó do ai tạo ra, không hề do sự tự nhiên mà có! Hãy thử nghĩ, nếu không do bàn tay nào đó điều khiển hay không do một Đấng nào đó cai quản và chỉ huy, chắc chắn thế gian sẽ tận cùng vì sự vô trật tự của nó, Đấng cai quản đó không ai khác hơn là Allah. Khoa học dù tiến bộ và văn minh đến đâu, cuối cùng họ cũng phải thừa nhận rằng, nếu một ngày nào đó, mặt trời hay mặt trăng chỉ di chuyển xê dịch (lệch) đi một giây phút hay một tọa độ của nó, thế giới sẽ bất an và thiệt thòi không ít vì nó làm cho thời tiết thay đổi, muà màng, cây cối, thú vật tàu bè hay sự giao thông sẽ tê liệt, kinh tế sẽ suy sụp, trật tự sẽ không còn nữa... Thử nhìn lại bản thân của chúng ta, con người không thoát khỏi luật biến thiên của Tạo Hóa. Con người được tạo ra từ hai giọt tinh trùng hoà hợp với nhau thành cụt thịt, rồi xương cốt, rồi có linh hồn, rồi cấu tạo thành hình con người, một hình ảnh đẹp đẻ cao sang và thoải mái nhứt trong loài vật do Ngài tạo ra. Sau khi ra đời, phải mất bao nhiêu ngày tháng mới biết đi, biết nói... khi lớn lên với sức khỏe dồi dào, cường trán mạnh mẻ, khi về già trở lại yếu mòn, phải nhờ người khác chăm sóc như lúc vừa ra đời, rồi phải chết để trở về với cát bụi. Sự việc nầy, không một ai trong chúng ta lại không biết, vì trước sau chúng ta cũng phải vĩnh viễn ra đi, rồi người khác tiếp tục con đường của chúng ta cho đến Ngày tận thế. Vấn đề được đưa ra là tại sao con người không sống mãi mãi? Nếu dựa vào luật tự nhiên thì quả thật cuộc đời thật là đơn giản, vì tự nhiên mà có, rồi tự nhiên nó biến mất. Nếu rằng, cuộc sống quả thật đơn giản như vậy, tại sao con người lại không thể tạo ra con người như chính họ mà không cần đến ai khác? Thực tế, cuộc sống không phải đơn giản như vậy, còn đâu giá trị và danh dự mà Allah đã giao phó cho con người là phó vương của Ngài để cai quản và xử lý trên trái đất này. Con người dù không tin tưởng sự hiện hữu của Thưởng Đế, nhưng họ cũng tin rằng vũ trụ nầy cũng do một Đấng Vô Hình nào đó cai quản nó, và ngày nào đó, họ cũng phải trở về với Đấng đó, Đấng đó không ai khác hơn là Đấng Allah đã sáng tạo ra tất cả và tất cả đều thuộc về Ngài. Nếu biết được như vậy, chúng ta sẽ thử hỏi bản thân chúng ta là ngày nào đó, khi chúng ta trở về hội kiến với Đấng Sáng Tạo, chúng ta có chuẩn bị gì chưa? Cuộc hành trình đó nhứt định sẽ xảy ra, dù sớm hay muộn mà thôi, nhưng hành trang của chúng ta đã chuẩn bị sẳn đó có phải chúng ta chấp nhận Ngài là Đấng Tạo Hóa duy nhứt và thiên sứ Muhammad (saw) là sứ giả của Ngài không, và sự hành đạo của chúng ta đã thi hành chưa? Câu trả lời này chúng ta phải mau mau thức tỉnh mà quay trở về nguồn gốc duy nhứt của chúng ta là: «Chấp nhận chỉ có Allah duy nhứt để tôn thờ và Muhammad là sứ giả của Ngài». Chớ không có tôn thờ ai khác bên cạnh Ngài và chỉ thi hành theo những giáo lệnh do Ngài và thiên sứ của Ngài truyền dạy mà thôi. Đó là căn bản để vào Islam và chết đi trong Islam mới thành công được. Tuân theo thiên kinh Qur’an và Sunnah của Rosul (saw) là điều kiện để được chấp nhận sự hành đạo, và Islam còn có nghĩa là con đường hay cách để sống ở trên đời nầy và chuẩn bị cho ngày Sau. Cầu xin Allah soi sáng, hướng dẫn chúng ta vào con đường chân chính của Ngài là Islam và được chết đi trong đức tin của Islam. Ý kiến bạn đọc |